Quê Ngoại của mình và những câu chuyện của mình ...

No Comments
Tự nhiên mấy hôm nay nhớ Ngoại ghê gớm , hứa với ngoại sẽ về thăm , bịch yến mua về cho ngoại cũng đã có sẵn , thế mà mình vẫn hứa lèo 2 , 3 bận , chưa về đc nữa . bởi zậy cũng tại bạn ko à . cứ hứa chở mình về đi chùa ở Châu đốc sẵng tiện thăm ngoại . mà hứa hoài chưa rãnh để đi nữa .. hix , hôm qua nghe út dt lên kể lể ngoại bị trật chân ( do tập thể dục quá độ ) thế mà ngoại giấu nhẻm ko cho mình hay biết gì ... thương ngoại quá ! 


Nhắc đến quê ngoại lại nhớ 1 chuyện mà mình quên mất chưa kể về tuổi thơ hồn nhiên như con điên của mình hồi đó . chuyện là từ ngày bé xíu mình đã biết cách và đam mê kiếm tiền rồi . mình đi học và ko ăn quà . để dành tiền mua truyện đọc ko à , mỗi lần mua 2 cuốn 500/ cuốn truyện ngụ ngôn , truyện gương người tốt việc tốt cuốn mỏng te hèn gì co 500 đồng àh . mình đọc chán chê xong rồi còn bày ra trước cửa , treo bảng là : Tiệm cho thuê sách ... may mắm kế bên có hàng tạp hóa của dì út nên mình cũng ăn theo đc 1 chút cho xôm tụ . được cái mấy cô chú người lớn trong xóm hay nhờ lũ trẻ con đi mua tạp hóa , thế là tụi nó nhìn thấy " cửa tiệm " của mình . và mình có khách từ đó . hehe 1 cuốn truyện mình cho thê 200 đồng . rồi phía dưới cái bàn cũng có 1 hộp sữa bò cũ , mình lấy đựng tiền cho thuê truyện nữa , có hôm khách đông mình kiếm đc 1 ngàn luôn . hì hì , cái tuổi thơ gì mà dễ thương quá , nhớ lại cứ thấy mình may mắn làm sao khi đc lớn lên ở 1 gia đình nghèo và đồng tiền xem ra chẳng có ý nghĩa gì với con bé 9t biết cho thuê truyện kiếm tiền thêm . mình chỉ thấy hơi hối hận tại sao hồi bé ko biết viết nhật ký để những ký ức ấy ko bao giờ mất đi , ko bao giờ mờ nhạt mà sẽ rõ ràng từng mạch , chi tiết đến từng giai đoạn luôn ...

Và thế là hàng truyện cho thuê của mình cũng kiếm đc khá khá , mình lại đi mua thêm vài cuốn dày dày kiểu như cổ tích nghìn lẻ 1 đêm , quyển này cho thuê đến 600 tại vì có 5 câu chuyện trong đó . có hình vẽ màu đẹp lắm nên mình có thuê mắc hơn . may mắn là mấy bạn khách thích lắm . thuê quá trời thế là có hôm mình kiếm đc 2.500 trời ơi khỏi phải nói . mình mừng hết lớn . cầm 2 ngàn rưỡi đi bấm điện tử lúc đó mình ghiền trò ăn nấm và bắn ong và bán xe tăng lắm . kế bên nhà có Bà Ba Mập . bà ba bán hủ tiếu nhưng có thêm 1 máy cho thuê chơi game . 1 tiếng là 1 ngàn rưỡi . nửa tiếng là 1 ngàn . mình nhào qua ngay và chơi bằng hết . hihi khỏi phải nói niềm sung sướng hạnh phúc khi đc chơi điện tử nó to lớn đến cỡ nào ... hehehe . đến bây giờ mỗi lân chạy ngang những cửa tiệm bán máy bấm điện tử bằng băng . mình vẫn rất nhớ mình của ngày nhỏ xíu . ghiền chơi điện tử đến nỗi thà nhịn đói luôn.

Đó là kỉ niệm thời cho thuê truyện . mình còn nhớ 1 chuyện nữa đến bây giờ mình vẫn còn thấy ân hận . chuyện là nhà ông bà ngoại là 1 ngôi nhà yêu thiên nhiên đến mức ko tin nổi , ông ngoại trồng tất cả các loại cây , vd như cây bơ ko bao giờ ra quả nhưng ông vẫn kiên trì tưới mỗi ngày , cây lựu ra quả nhỏ xíu ko có gì bẹn trong nhưng ông vẫn chăm nó .. và trong số vườn c6ay của ông , bao la , nhiều ơi là nhiều . mình chỉ thích mỗi cây Khế . Cây khế mọc ngay bên hông nhà nó ko to lắm nhưng rất nhiều trái. mà mình thì cứ hái hết cho dù ăn ko hết rồi đem cho tụi nhóc trong xóm châm với muối ( muối bình thường mặn chát chứ ko có đc pha thành muối tôm muối ớt như bây giờ đâu ) 1 phần nữa mình cứ thích leo lên cây Khế này . ngồi ăn đã đời rồi trèo xuống , có khi còn nằm trên đó ( à mình có thể nằm tại vì 1 nhánh cây khế nối liền với mái nhà của ngoại ) nằm nhìn trời nhìn đất rồi ước gì có con quạ nó bay đến ăn khế xong cho mình vàng . hehehe .. mình ngu dễ xợ suốt ngày bị ám ảnh mấy quyển truyện hay đọc thôi .....

Thời gian trôi đi êm đềm lắm . mình vẫn lớn lên như thế dưới sự yêu thương của ông bà , cho đến 1 hôm . mình cũng leo lên cây ăn khế nhưng hôm nay thú vị lắm . mình còn thây 1 cái tổ chim hê hê . tổ chim có 3 cái trứng nhỏ nhỏ bé bé nằm gọn gàng ma 2ko thấy chim Mẹ đâu . thế là tính tình lí lắc , hay chọc phá , nghịch ngợm mình đạ chôm 3 cái trứng rồi tráo vào đó là 3 cục kẹo socola hình trứng cút vào ... mình tính đem 3 cái trứng chim thật ấy về nhà để nó nở ra chim con , thế nhưng ko nghĩ rằng mình đang giết chết chúng khi lấy chúng ra khỏi tổ và 1 lát chim mẹ về ko biết nó có nhận ra hay ko ???  mình nghịch phá quá trời quá đất . đến hôm sau mình trèo lên cây khế thì thấy 3 cục kẹo bị kiến tha đi . còn chim mẹ chắc đau khổ quá bỏ đi luôn rồi . và mình chờ mãi 3 cái trứng chim cũng ko nở ... nó úng và hư luôn ... 1 bài học thiệt là đắt cho mình về cái tội nghịch phá .. đến bây giờ mỗi lần nhìn mấy con chim mình lại nhớ câu chuyện ngày xưa ... hix hix hix ...

_ Thôi tản mạn buổi chiều mưa với 2 câu chuyện thời thơ ấu làm mình nhớ quê da diết rồi .. ko viết nữa đâu .. mình khóc mất , nhớ ngoại quá . ko biết ở dưới quệ ngoại có đau chân ko khi thời tiết thay đổi mưa to thế này nhỉ ???? 

_ Ngoại ơi ! con nhớ Ngoại , nhớ quê lắm !!!!!

0 nhận xét

Đăng nhận xét