Đó là một trong những buổi sáng bình thường của 1 nhân viên như kiểu văn phòng í .
Mình nheo nheo mắt nhìn lên bầu lời cao xanh và rộng vời vợi lúc 7g 45 sáng , tay tưới hoa , tay kéo vội dây kéo của cái áo đầm bông bông mình hay mặc . Trong lòng đang nghĩ có ai đó đang đứng ở hàng trăm cái cửa sổ mà nhìn thấy ko ??
Nhớ quá ...
Nhớ Đà Lạt thời gian này .. của năm ngoái , muốn đc quay lại , và suy tư với những dại khờ .
Tối qua ngồi nói chuyện với mấy anh chi gốc DL , làm nỗi nhớ lại miên man ... lãng đãng như trời vào Thu của miền Nam , đơn giản chỉ có mưa phùn và vài cơn gió mát mát mà thôi .
Tháng 10 ròng rã mưa, mùa thu đã đi qua đã hơn một nửa, đông đến sao nhanh lạ ! Con phố vẫn dài, vẫn đông người như thế và lòng người vẫn cô đơn . Phải nghe một vài bài hát để đc tự lắng nghe nỗi cô đơn trong tim mình cất tiếng , thay vì im lặng lướt qua .
Cơn mưa đêm qua khiến giấc ngủ thiu thiu của mình 'giật mình' , bỏ đi đâu mất, chẳng thể nào tìm lại được. Vậy là mình nằm nghiêng người, mắt khép lại, hai tay nắm lấy nhau và nghe tiếng mưa rơi..
Dạo này thích đc ăn ngon ,mặc cũng đẹp , sống đơn giản và suy nghĩ lại càng giản đơn hơn. thấy tội nghiệp cho con người ta cứ lo suy nghĩ quá nhiều . Nếu đã tin vào duyên số và ông trời , thì cứ phó mặc đi .. Ông ta có mắt và nhìn thấy đc cả mà . Ông ta sẽ quyết định thay vì mình toàn quyết định sai hay ko hoàn toàn tốt lắm ... cho tất cả .
Lại nói về hạnh phúc , tại sao bạn cứ phải mong chờ quá nhiều thứ từ 2 chữ này ?? và hay đặt ra câu hỏi " mình có đang hạnh phúc ko ??? Thậm chí khi bạn còn sống và có thể hỏi thầm câu hỏi này là bạn đã hạnh phúc lắm rồi ..
Hạnh phúc là một điều mọi người đều kiếm tìm nhưng không phải ai cũng biết cách nắm bắt. Bạn hãy tạm dừng lại đôi lúc giữa dòng chảy hối hả của riêng mình , để cảm nhận những hạnh phúc nhỏ bé trong cuộc sống. Đừng đặt ra câu hòi nào về hạnh phúc , nếu bạn là một người thông minh , hay muốn thay đổi sự ngốc ngếch của chính mình từ trc , vì với những câu trả lời quá đơn giản thì có cần một câu hỏi nào ko ???
Nếu bạn vẫn nói là cần , thì hãy đi hỏi 1 đứa trẻ con nào đó , câu trả lời sẽ làm bạn ko thất vọng đâu !
Đơn giản chỉ là ko có định nghĩa chung về sự hạnh phúc , chỉ có việc nào xảy ra đc với bạn , ở những ngữ cảnh " đơn giản " ko thể nghĩ trc , thì đó là niềm hạnh phúc của mỗi người , Chúng ta không đoán đc khi nào hạnh phúc đến , nó đến ko bao giờ báo trc và đến nhẹ nhàng như những vụng trộm của riêng ta .
Thế đấy !
Khi đã là người lớn, tâm hồn suy tư cũng lớn, con đường không còn rộng thênh thang mà sẽ chỉ là dài vô tận, kéo theo bên mình hàng vạn tá mông lung. Khi mình không còn là trẻ con, giọt nước mắt cũng sẽ lăn nhanh hơn để rồi khô mau, nén lại và bước tiếp. "Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ", đó là khi ta lớn và muốn quay về nhưng liệu đó có là giải pháp tốt? hay bạn đang chạy trốn hiện tại ?? dừng lại mới tìm đc hỗ trốn , chứ chạy mãi thì có 1 ngày sẽ bị níu lại thôi !
Không gì có thể thay thế cho thời gian. Nó không là sở hữu của bất kỳ ai.
Khi còn nhỏ, ta chỉ lo khóc và đòi ăn.
Khi ta biết nhận thức, ta yêu bản thân mình.
Khi ta trưởng thành, ta yêu thêm những người bên cạnh.
Khi ta là người lớn, ta lo cho cả xã hội với khả năng trong vai trò của mình.
Khi ta đến tuổi trung niên, gánh nặng trên vai ta ngày càng trĩu xuống.
Khi ta về già, ta lại yêu bản thân mình.
Và... khi ta lên "lão", ta sẽ như một đứa trẻ.
Vậy đấy, thế thì thôi, ta hãy sống cho hiện tại để đi đến tương lai, đến tuổi già và ta sẽ lại được trở về với tuổi thơ. Một vòng tròn cuộc đời sẽ được khép lại khi bạn đã sống trọn vẹn và tận hưởng hết vui buồn của cuộc đời này. Hãy bước đi và đừng dừng lại. Bạn sẽ có tất cả.
Mọi thứ trở ngại có trên đường đi hôm nay ắt hẳn sẽ là thành quả của ngày mai nếu bạn thật sự cố gắng.
Mọi nỗi đau bạn gặp phải rồi thời gian cũng dần chữa lành và nó sẽ tan biến. Và điều quan trọng, đừng cố gắng làm cho ai điều gì khi bản thân bạn cũng chưa thể sống tốt. và bạn cũng ko nên bắt hay hy vọng ai đó sẽ đối xử tốt hoài với mình . Hãy sống tốt cho bản thân bằng cách đối xử tốt với tất cả ai đi ngang đời bạn ,mình bây giờ chỉ có 1 khái niệm Sống thế này thôi .
Có một ngày ta đi ngang đời nhau
Ngày lặng lẽ giữa dòng đời náo nhiệt
Không xa lạ, cũng không hề thân thiết
Chỉ nhẹ nhàng gặp gỡ, rồi lại xa
-
Ta lại về với cuộc sống của riêng ta
Người tất bật, và tôi cũng thế
Người kiêu hãnh, và tôi ngạo nghễ
Giữ cô đơn cho riêng trái tim mình
-
Có lúc nào đó, ở hai chốn lặng thinh
Ta ngồi uống những giọt buồn ngọt đắng
Ly cà phê xa, với hai tâm hồn vắng
Chẳng có sợi chỉ nào cột ta lại gần nhau
-
Có một ngày ta nhận lấy nỗi đau
Nỗi đau trìu mến và ngọt ngào quá đỗi
Chỉ một lần gặp nhau, rồi ta bước vội
Hai cuộc đời với hai cõi đơn côi…
( Đi Ngang Đời Nhau )
Có những hạnh phúc rất nhỏ bé và đơn giản chỉ là : Sự im lặng ....
0 nhận xét
Đăng nhận xét