Em thì sao ? Em thế nào , ổn chứ ?

No Comments
Tin nhắn gửi đi và không một hồi âm lại
Chắc người ta nhận được rồi
Cố gắng lên từ bây giờ ko ai làm mình đau nữa
Không cần đợi cửa , chẳng cần ngoan ngoãn dạ vâng
Khóc thêm một lần cho thoả nỗi tủi thân
Rồi, thôi đi ngủ !
Sớm mai thức dậy bầu trời sẽ xanh, thay vì mây đen vần vũ
Cố gắng lên !
Những tin nhắn : " Em khoẻ ko ? em thế nào , ổn chứ ?
Em ko cần nữa, em đủ bản lĩnh để tốt hơn
Người ta nói phụ nữ mạnh mẽ thì nhiều lắm những cô đơn
Em thì sao ? Em thế nào , ổn chứ ?
Những câu hỏi xã giao nghẹn nghẹn theo dòng chữ
" Em bình thường em tốt em khoẻ, yên tâm "
Những ngày này là những ngày cuối năm
Nhớ nhiều lắm những yêu thương xưa cũ .
Xếp gọn vào tim lâu lâu đem ra tự nhủ : mình đã từng có như thế này, thế nọ , lọ , chai ...
Khi mọi thứ cảm xúc vui buồn thương yêu phiền giận
Sẽ hoá thành không vào buổi sớm mai
Lướt qua nhau mỉm cười nhẹ nhõm
Tha thứ được không người ta đã từng yêu hơn lời ta nói ?
Ngóng trông mòn mỏi , rốt cuộc cũng lìa xa
Sau tất cả , liệu có nên tha thứ cho một người mình đã từng yêu thương ...
Tất nhiên là có.
Tha thứ để lòng nhẹ nhõm hơn chứ ko phải để hy vọng thêm bất cứ điều gì cả.
--------------------
Lục điện thoại tự nhiên thấy một phần nhỏ của bài thơ cũ nên post lại , viết từ cái hồi chia tay người yêu 3 năm về trước. Cái hồi mà yêu một người bằng cả con tim dại khờ nhất, cái hồi 23 tuổi bị tổn thương cú quá mạng. Nhưng không sao, tim vỡ sẽ lại lành, tất cả những gì đau thương nhất sẽ luôn được đền đáp xứng đáng .
Cảm ơn vì một mối tình đã qua hihihi
#2012


0 nhận xét

Đăng nhận xét