Nhân - Quả

No Comments
Bài học về Nhân - Quả là một trong những bài học đắt giá của Đạo Phật. Đức Phật cũng có vô vàng câu chuyện thực tế để lại nhằm răn dạy về Luật Nhân Quả cho người đời. Một trong những câu chuyện ấy là về một con khỉ . Mi sẽ kể ngắn gọn lại cho các bạn nghe nha .
Ngày xưa trong thành Ca Tỳ La Vệ có một người rất giàu có, tên gọi là Sư Chất, đã hơn 40 tuổi rồi mà chưa có con. Hai vợ chồng rất lo lắng, đến nhà Bà La Môn xin bốc một quẻ bói xem sau này có sinh được đứa con trai hay con gái nào không? Nhưng họ vô cùng thất vọng nghe thầy bói trả lời rằng suốt đời họ sẽ không có con.
Sư Chất nghe thế không chịu tin, lại đi tìm một ông thầy tướng số khác, cao tay ấn hơn, xin bốc quẻ. Lạ thay, vị thầy tướng này vốn được mọi người tôn kính và khen ngợi là bói linh như thần, lại cũng làm cho Sư Chất câu trả lời tương tự.
Sư Chất đi về mà lòng phiền muộn, bỗng sực nhớ đến bậc đại thánh Thích Ca Mâu Ni, tự nghĩ:
- Đức Phật là giáo chủ của trời và người, là bậc Nhất thiết trí, không có gì là Ngài không biết, không có gì là Ngài không hiểu, tại sao ta lại không đến gặp Ngài xin chỉ giáo?
Nghĩ đến đây ông bèn nhắm hướng Kỳ Viên tinh xá mà đi. Cung kính đảnh lễ Đức Phật xong, ông chắp tay bạch :
- Bạch Đức Thế Tôn đại bi, xin Ngài thương xót chúng sinh ngu si mà chỉ giáo, con có chút ưu tư, năm nay đã hơn 40 mà chưa có đứa con trai nối dõi, đó là do nhân duyên gì, cúi xin Đức Phật khai thị.
Đức Phật trả lời:
- Không lâu nữa ông sẽ có một đứa con trai, vừa có phúc lại vừa có đức, chỉ có điều là khi nó vừa lớn nó sẽ xin xuất gia.
Nghe tin này Sư Chất rất đỗi vui mừng, thành tâm đảnh lễ chân Phật, rồi thỉnh cầu:
- Cầu xin Thế Tôn và chư tăng cho phép chúng con được cúng dường vào trưa mai, để chúng con được kết thêm thiện duyên và trồng chủng tử vào ruộng phước của Như Lai.
Đức Phật nhận lời cúng dường, Sư Chất hoan hỉ quay về chuẩn bị đàn trai. Hôm sau ông dẫn đầu gia nhân, chân thành cúng dường những món ăn thức uống đến chư vị.
Đức Phật nhận cúng dường xong, thuyết một thời pháp rồi dẫn đầu tăng chúng quay về tinh xá. Đi được nửa đường quay về chùa Kỳ Viên, Đức Phật và tăng chúng ngồi dưới một gốc cây bên bờ sông nghỉ ngơi. Bỗng từ trên cây, một con khỉ nhảy xuống xin mượn bình bát của Đức Phật. Nó ôm bình bát chạy đi thật xa rồi quay về, trong bình bát chứa đầy mật ngọt. Nó dùng hai tay kính cẩn dâng bình bát lên Đức Phật, Ngài nhận lấy và chia cho chư tăng dùng để con khỉ được nhiều phúc đức.
Không lâu sau nó chết đi, và đầu thai làm người con trai nhà của Sư Chất.
Lúc nó sinh ra, trong nhà phàm có vật dụng gì có thể chứa đựng thức ăn, thì vật dụng ấy bỗng đầy ắp mật và đường. Vợ chồng Sư Chất thấy điều quái dị, bèn nghĩ do nhân duyên này đặt tên nó là Mật Thắng.
Thời gian vùn vụt trôi, hơn mười năm đi qua như trong nháy mắt, Mật Thắng đã lớn khôn. Chú bé chán ngán chuyện thế tục, xin phép cha mẹ cho mình được xuất gia, cha mẹ hết sức vui mừng mà trả lời:
- Lúc con chưa ra đời, Đức Phật đã biết sẽ có ngày hôm nay. Bây giờ con muốn xuất gia, cha mẹ rất hoan hỉ. Không bao giờ cha mẹ ngăn chận con một cách vô lý.
Được cha mẹ hoan hỉ cho phép rồi, Mật Thắng đến Kỳ Viên tinh xá xin xuất gia với Đức Phật. Nhờ có tiền duyên kiếp trước cũng ham thích tu tập, Mật Thắng được chứng quả rất mau.
Một hôm, tỳ kheo Mật Thắng đang trên đường đi độ hóa với các bạn đồng tu, cảm thấy vừa nóng vừa khát lạ thường, ai nấy đều ao ước có một cái gì uống. Tỳ kheo Mật Thắng bèn cầm bát tung lên trời rồi sau đó dùng hai tay tiếp lấy bát trở về. Bấy giờ trong bát đựng đầy mật ngọt, Mật Thắng bèn chia cho chúng tăng giải khát.
Về tới tinh xá, một vị tỳ kheo đi tìm Đức Phật xin thỉnh giáo:
- Trong quá khứ tỳ kheo Mật Thắng đã tu được phúc đức gì mà bây giờ bất cứ lúc nào, ở đâu cũng có thể có đường và mật thưa Đức Thế Tôn ?
Đức Phật trả lời:
- Các ông có nhớ có một lần lâu lắm rồi, có một con khỉ đem mật ngọt đến cúng dường Như Lai và chúng tăng không? Nhờ bố thí với thiện tâm, chết rồi nó được sinh ra làm người và nhờ nó chân thành cúng mật ngọt cho Phật nên kiếp này nó có thể được mật bất cứ lúc nào và ở đâu.
Đức Phật nói xong, vị tỳ kheo nọ hỏi tiếp:
- Bạch Thế Tôn! Thế thì tiền kiếp Mật Thắng do nhân duyên gì mà bị đọa xuống làm khỉ?
Lúc ấy xung quanh Đức Phật có rất nhiều đệ tử vân tập, Ngài nhìn họ một lúc rồi đáp:
- Thầy ấy bị đọa xuống làm khỉ là do một nhân duyên xảy ra ở nhiều kiếp trước nữa, thời Ca Diếp Như Lai còn tại thế. Lúc đó có một vị tỳ kheo trẻ tuổi, tình cờ thấy một vị tỳ kheo khác đang băng qua một con suối nhỏ, vị trẻ tuổi bèn cười chế nhạo dèm pha, bảo là dáng điệu của vị tỳ kheo kia giống hệt như con khỉ. Vị tỳ kheo trẻ tuổi đã vô tình phạm phải Ác Khẩu ( Khẩu Nghiệp ) nên bị đọa xuống làm khỉ, nhưng sau đó thầy ấy biết lỗi lầm của mình, đến xin sám hối với vị tỳ kheo mà mình đã chế nhạo. Nhờ ăn năn sám hối, mà kiếp này mới được gặp Phật và được Phật độ, chứng quả A La Hán một cách mau chóng.
Nghe đức Phật giảng xong, các vị tỳ kheo đều nhận ra rằng một câu nói ác cũng có thể chiêu cảm nhiều nghiệp khổ, vì thế không còn ai dám ác khẩu, ngay cả đến một câu nói đùa cũng gây nhiều nghiệp về sau.
Nhân quả 3 đời, luôn là điều mọi người vẫn nghĩ, gieo Nhân nào gặt quả ấy cũng không phải là một câu nói xa lạ nữa. Tuy nhiên, khi được đàm đạo cũng nhiều bậc thầy cao quý, Mi được nghe các quý thầy giảng giải thêm nhiều hơn từ Nhân - Quả . Nhân Quả không đơn giản như chúng sanh thường nghĩ, để có quả ngọt phải gieo hạt nhân tốt đẹp, chỉ cần gieo hạt giống tưoi tốt ấy vào khu vườn tâm trí thì tâm sẽ kết trái ngọt có phải ko ?
Xin thưa là không ạ, thoạt đầu nghe thì có vẻ là như thế, thật đơn giản để hiểu và thực hành, nhưng sâu thẳm trong đó còn vô vàng những điều mà chỉ có ai tu tập chuyên sâu và chủ động tìm hiểu thì mới hiểu nổi. Mi xin ví dụ cho các bạn hiểu, ví dụ rất thực tế thôi, tháng rồi Mi có mua 1 gói hạt giống hoa sen về trồng, đây là những hạt giống chất lượng nhất, to khoẻ nhất để chuẩn bị ra hoa, thế nhưng trong quá trình chuẩn bị và chăm sóc thì Mi đã vô tình ( hoặc hữu ý ) làm hư hại, rồi thêm tháng này trời mưa nhiều, bùn cho sen sống lại ko đúng loại, cuối cùng rõ ràng là hạt giống tốt và Mi rất muốn trồng nhưng sen vẫn ko ra được hoa và lá, cây chết đi nửa đường. Trong một giả thuyết khác nếu Mi đã chăm sóc rất tốt, thời tiết nắng nhiều hơn, bùn đất hợp chậu, nên cây sen hôm nay đã trổ hoa đẹp và cho lá xanh non. Nghĩa là để Nhân đi được đến Quả là cả một quá trình bị tác động bởi nhiều thứ khác - những thứ này hiểu nôm na là sự trợ Duyên.
Để Quả ( trong chữ Nhân - Quả ) được hiểu đúng đắn, có lẽ nói ko hết một lần và ngay tức thời , Nhân Quả xảy ra trong đời sống của chúng ta đều có những quy tắc phức tạp khủng khiếp mà đọc lý thuyết thôi vẫn chứ hiểu hết,nó phải được nuôi nấng và xảy ra trong chính cuộc sống của mỗi người, nó vận hành theo vòng quay của nhiều đời nhiều kiếp ( trước ) của ông bà cha mẹ và chính mình đến tận bây giờ, trong quá trình di chuyển trong vũ trụ nó lại va chạm với những tác động khác vd như hoàn cảnh, không gian , thời gian, tâm tính của những con người quanh ta, trong suốt quá trình di chuyển vô hình đó, nghiệp quả mới bắt đầu nảy nở để ảnh hưởng đến thực tại , tương lai và có khi trải dài đến kiếp sau, kiếp sau nữa.
Đâu đó có những người hay gặp đau khổ, vẫn cầu xin ơn trên rằng hãy cho con vượt qua, hoặc trách móc cái này cái nọ rằng sao mình khổ thế, sao người ta ác với mình thế, tất cả những điều chúng ta trải qua đều có nguyên nhân, những người thường thì không có nhiều cơ hội tiếp xúc với Lời Phật Dạy và để ý thì chưa hiểu được tường tận ý nghĩa của Nhân Quả.
Điểm nổi bật nhất của đạo Phật là Đạo Làm Người hay nói cách khác đạo Phật là đạo của con người. Người ta thường nói, đạo Phật là đạo của tình thương, từ bi , là đạo của tỉnh thức, vì giáo lý đạo Phật luôn giúp cho con người giải quyết được mọi sự nên hư, tốt xấu, thành bại trong cuộc đời là do mình tạo lấy, nhờ vậy ta biết sống tốt hơn để đạt được an vui hạnh phúc.
Hiểu và ứng dụng của Lý nhân quả vào trong đời sống hằng ngày, chúng ta sẽ tự tin nơi chính mình, không ỷ lại vào một đấng quyền năng nào có thể ban phước, giáng họa cho con người. Trong đời sống này, khổ hay vui là do mình tạo lấy mà thôi. Chính con người là thượng đế tối cao của con người. Chúng ta có quyền quyết định mọi vấn dề trong cuộc sống và có quyền làm chủ mọi hành động từ thân ( thân thể ) , khẩu ( lời nói ) , ý ( suy nghĩ ) . Và trong một khuôn khổ nhất định nhỏ bé nào đó, người làm lành sẽ có nhiều cơ hội được hưởng phước, người làm ác sẽ có nhiều khả năng phải chịu khổ đau, ta không thể đổ thừa cho ai cả .... Tất cả đều nằm trong vòng xoay của vũ trụ về Luật Nhân - Quả tại tâm.
Một vài dòng nhỏ Mi viết cũng mạn phép chia sẻ đến các bạn, Mi viết khi góp nhặt ở nhiều góc độ trong cuộc sống và với hiểu biết còn thấp kém của mình, sẽ giúp cho các bạn có nhiều động lực hơn để tìm hiểu về Nhân - Quả .
-----

P/s Hoa sen Mi dâng Phật ở Kỳ Viên Tịnh Xá - Sravasti - Thành Ca tỳ la vệ . Nơi Đức Phật giảng bài pháp đầu tiên sau khi thành Đạo.
Theo Nhật Ký India - Duong Diem My

0 nhận xét

Đăng nhận xét