Ko phải vì khinh bỉ ai cả
Ko phải vì thú nhận tất cả
Ko phải vì ko dám tranh cãi lại
Mà là vì thấy mình đủ lớn để im lặng , tất cả mọi câu nói chỉ làm tổn thương những thứ bên trong. Mà những thứ ấy thì ko thể phơi ra bằng câu chữ ... những câu từ hạn hẹp để thể hiện sự tổn thương ...
Rồi thì mình sống như thế nào , bản thân mình biết , những ng bên cạnh mình mỗi ngày cũng dư sức biết . Cần gì nói thêm cho những con người chỉ có việc ngồi họp lại để bàn tán những chuyện họ chỉ nghe kể !
Sống 1 mình ko phải là có quyền đc sống buông thả .
Sống 1 mình ko dễ gì để bị ức hiếp và cũng ko cần ngồi đó khóc vì cũng chẳng ai thấy đc mà thương.
Sống 1 mình thì làm sao trách khỏi sự nghi ngờ đủ mọi phía dù sao cũng là con gái .
Sống 1 mình thì cần phải có trách nhiệm với bản thân và lòng tự trọng thì luôn luôn đặt lên hàng đầu , trên cả tình cảm cá nhân và tiền bạc làm ra .
Thương yêu bao nhiêu cũng chưa đủ .
Một chút nghi kỵ đã là thừa.
Sắp thêm 1 tuổi nữa , 26 rồi còn nhỏ bé gì mà ức hiếp mãi.
0 nhận xét
Đăng nhận xét