Độc bước

No Comments
Những con đường xinh đẹp chúng ta đi . 
Có ai đó nắm tay thì cũng hay ho chứ nhỉ ? 
Nhưng phũ phàng là lúc nhận ra , tốt nhất hãy nên đi một mình ? 
Những ngày nắng tắt trước lúc bình minh 
Gạt nhẹ tâm tư, rảo bước chân cười xinh xem như chúng ta đang hạnh phúc .... 
Ai cũng nghĩ mình yêu là yêu nghiêm túc
Nhưng rồi sự thật họ chỉ đang nghi ngờ về sự nghiêm túc của xung quanh 




Những ngày tháng phiền muộn sẽ qua nhanh
Thay cho những đêm, tiếng thở dài thấy lạnh
Là ngọt ngào , là chua cay hay là vị đắng ?
Là tất cả trong một thỏi chocolate mình đem tặng
Liệu rằng chúng ta có biết cách để cho đi ?
Yêu là cho ...
Ai đó từng nói yêu mà biết chi nhiều ...
Cứ yêu thôi , cứ làm mọi thứ như người ta mong muốn
Đường tắt nắng , ngày lên và đêm xuống ...
Những suy nghĩ bình thường có vượt qua hết được ích kỷ của bản thân ?
Những trang giấy vò nát với nét chữ xấu dần
Cuốn sách cuộc đời mong manh như mùi hương bay trong gió ... 


0 nhận xét

Đăng nhận xét